Thứ Năm, 12 tháng 10, 2017

# bà bầu # tâm sự chồng con

Góc tâm sự: chồng nói một câu mà làm vợ nhồi máu hậu sản

Các chị ơi, em tâm sự với chị một chút được không ạ? Em đang tủi thân muốn khóc lắm, các mẹ nào có từng rơi vào trường hợp giống em không?

Chuyện là vầy. Em đau đẻ lúc 4 giờ sáng. Gọi là đau đẻ chứ lúc đó chả thấy đau, chỉ thấy máu hồng ướt quần trong thôi. Xong, em bảo chồng em đưa đi bệnh viện. Đến nơi thì cơn đau bụng dưới mới bắt đầu quằn quại. Bác sĩ khám xong bảo em vào phòng chờ sinh rồi lên phòng luôn. Lúc đó em không ăn uống gì hết nên sinh cũng đuối kiệt sức lắm. Em vào phòng sinh từ lúc 8 giờ sáng mà 12 giờ 13 phút mới sinh. Em sinh xong vừa đói, vừa mệt, vừa cạn hết sức lực nên chỉ mong sao gặp được chồng. Lúc đẩy ra phòng, bà hộ lý gào rát hơi cũng chẳng thấy chồng em ló mặt đâu. Lúc đó nhìn xung quanh các mẹ ai cũng có người nhà đến bế con, hỏi chăm cháu, đỡ bà đẻ vệ sinh… em tủi thân trào cả nước mắt. Xong, em nhờ y tá đọc loa gọi người nhà nhưng đợi mãi rồi cũng chẳng ai đến. Em nhờ bà hộ lý cho mượn điện thoại để gọi cho chồng cũng chẳng thấy bắt máy. Lúc này, người nằm giường cạnh bên quay ra hỏi “Chồng em đâu sao giờ này còn chưa tới? Có cần giúp đi vệ sinh không, cô đưa đi cho!”. Thế là chẳng hiểu sao nước mắt nước mũi trào cả ra, khóc nức nở như trẻ con. Phải đến khi bà hộ lý mắng “Ơ hay chị này, có chịu nín đi chưa! Mới sinh xong mà khóc xướt mướt thế thì băng huyết không sợ à?”… Nghe băng huyết sợ xanh mặt, em lúc này mới chịu nín cho. Đợi mãi cũng không ai đến, cô hộ lý mới đẩy em về phòng nằm. Trong thời gian đó em phải gởi con cho bác giường bên rồi mới lết từng bước vào nhà vệ sinh. Vừa đi vừa lo giao con nhầm người, nhỡ người ta xấu bụng bế con đi luôn thì chết mất. Thế là lại vội vàng cắn răng chịu đau đi nhanh hơn chút nữa về phòng để xin lại con. Mãi đến cả tiếng sau chồng em mới lót ngót, lò dò xách giỏ đồ sơ sinh vào phòng. Em gặp mặt cũng mừng lắm nhưng còn giận, hỏi liền: “Anh đi đâu mà em nhờ y tá gọi loa quá trời quá đất cũng không thấy tới vậy? Anh biết em chờ bao lâu rồi không?”. Xong, anh quay sang nói một câu gọn lỏn thế này “Dồi ôi, sáng dậy sớm, buồn ngủ muốn chết. Nãy giờ đi tìm chỗ ngủ một lát mà cũng cằn nhằn”.

Em nghe xong, muốn nhồi máu hậu sản chết tức khắc luôn! Em ức quá mà! Có chồng nào mà như chồng em vậy không các mẹ ơi!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Follow Us @soratemplates